Con gái Sài Gòn không chịu đi cấp cứu để con sống

Home / Tổ ấm / Con gái Sài Gòn không chịu đi cấp cứu để con sống

Có gần 4 năm chạy chữa khắp nơi, để đứa con mang thai hơn 7 tháng bị tai biến, sống đến giây phút sinh tử khi sinh con, rồi sinh non thì càng phải cẩn thận đến khi được 6 tháng. Cậu con trai lớn xuất hiện trên lòng bàn tay của chị Thu Hương, 27 tuổi, đến từ TP HCM, thở phào nhẹ nhõm. Cô ấy trông nhỏ nhắn, trẻ hơn nhiều so với các bạn cùng tháng nhưng với tôi, như vậy là quá đủ. Đối với vợ chồng anh, việc con mình xuất hiện trên đời quả thực là một điều kỳ diệu.

Cô Xiang và chồng, anh Luang, một người lính hải quân 30 tuổi, gặp nhau vào năm 2009. Đầu năm 2014, cô quyết tâm lấy chồng nên rất mong có con. Tuy nhiên, sau một năm làm việc chăm chỉ, làm giàu và nghe lời khuyên của mọi người, cô vẫn chưa có thai. Tuy nhiên, đến cuối năm 2015, hai anh chị vẫn quyết định kết hôn và chữa bệnh liệt nửa người. Anh bị quai bị biến chứng. Em bị buồng trứng đa nang, nhân xơ, vòi trứng và tử cung mỏng nên kể cả trường hợp thụ tinh trong ống nghiệm thì khả năng có con là rất thấp. “Hy vọng,” Hương nói.

Con trai cô ấy sinh non sáu tháng, khỏe mạnh và kháu khỉnh.

Cuộc sống khó khăn đã tích cóp, nhưng cả hai đều mong như vậy. Thời gian, nhưng tình hình vẫn không được cải thiện. Tốt nghiệp Tây y, rồi chuyển hướng sang Đông y. “Tôi uống quá nhiều thuốc nên bị béo phì. Nhiều người nói tôi ăn uống quá độ, không thể sinh con. Giờ phút này, tôi chỉ biết nuốt nước mắt vào trong. Tôi chưa bao giờ tự nhủ. Bỏ cuộc” ”, Bà Hương nói.

Hai vợ chồng đi nhiều nơi, động viên nhau, dù hy vọng nhỏ nhoi nhưng họ đã động viên nhau. Giữa năm 2016, vợ chồng Hương nghe mọi người góp ý nên quay lưng. Đến gặp bác sĩ đông y, chúng tôi từ Sài Gòn đến Tây Ninh họp hai tuần một lần để cắt giảm thuốc. Cepen đã trải qua 6 tháng vô ích, nhưng tin vui vẫn chưa đến.

Trước Tết 2017, vợ chồng anh có đi khám và nói tinh trùng của anh bình thường đã tăng 2%, nếu làm thụ tinh nhân tạo thì khả năng cao hơn trước. Uống thuốc truyền thống và thực phẩm chức năng. Tháng 3/2017, hai anh chị được đưa đến bệnh viện làm thủ tục chuẩn bị thụ tinh, đến bệnh viện được 3 ngày thì chị Hoàng đau bụng, rã rời rồi ngất xỉu. Khi trực không thấy ai ở nhà tiếp, chị gọi bác sĩ vào nhà lấy máu xét nghiệm. Ngày hôm sau, sau khi cầm kết quả trên tay, cô phát hiện mình có thai. Không thể tin vào mắt mình, chị mua ngay 20 que thử thai để xác nhận. Hương cũng chạy đến hai phòng khám gần nhà để biết tin vui là thật. Cuối cùng, sau bao nhiêu cố gắng, vợ chồng tôi đã sinh được một em bé hoàn toàn tự nhiên một cách ngoài mong đợi.

Nhưng một loạt các lần mang thai với một người mẹ mới thật là khủng khiếp. Được 4 tháng thì chị bị băng huyết, 2 tháng sau có nguy cơ sinh non, chị Hương phải nghỉ việc để giữ con. Vào một buổi sáng, khi đang ở tháng thứ 7 của thai kỳ, cô bị đột quỵ và sản giật. “Lúc này, tay chân tôi run và nôn ọe. Chỉ có chị tôi đang ngủ và chồng trực. Tôi đi hết sức rồi cuối cùng vung tay làm vỡ cốc nước, đập vỡ mọi thứ cho chị ấy. Tôi nghe tim mình như điên dại, mắt không còn nhìn thấy gì, may mà chị gái tôi đưa đi bệnh viện ngay sau khi tỉnh dậy ”, chị Hồng nhớ lại. “Người mẹ trẻ cho biết, bác sĩ không thể tin được khi huyết áp của cô lên đến 250, bác sĩ đã lập tức tiến hành các biện pháp cấp cứu ngay lập tức và yêu cầu đình chỉ thai nghén. Cứu mẹ”. Tai tôi ù đi, vùng vẫy, cố gắng cứu con “. Đứa trẻ. Tôi nói nếu không giữ thai trong bụng thì bác sĩ sẽ không động đến. Bác sĩ tư vấn cho em xin số điện thoại của chồng em. Nhưng tôi nhấn mạnh. Vâng, tôi đã hứa với bác sĩ sẽ cứu con trai tôi và gọi nó. Tôi nói sẽ tốt nếu tôi chết, nhưng tôi chắc chắn được cứuCon tôi ”, bà mẹ 27 tuổi cho biết – Cuối cùng bác sĩ quyết định vừa cứu vừa cầm máu cho cháu bé. Một tiếng sau người thân mới được vào phòng hồi sức, lúc này tôi mới biết cháu đang nằm lồng ấp. Nó cần được thở, do đẻ non nên đứa bé chỉ nặng 955 gam, hai mẹ con đều yếu nhưng còn sống, bác sĩ nói: “Đây là một điều kỳ diệu. “Bà mẹ trẻ cho biết có hai y tá đứng hai bên” đu “để giữ cho cháu nằm yên. Đến nay, cháu đã nhìn thấy vết thương hai lần và thấy vết thương trên bụng, vẫn còn. Đau dữ dội. Trở về.

Chồng đi làm về phụ giúp vợ chăm con.

Một tháng sau ca mổ, thị lực của cháu bé đã hồi phục hoàn toàn. Cô là người bị trầm cảm nặng Mấy ngày nay, bác sĩ đề nghị thấy con khóc trở lại, chồng và mọi người mới nguôi ngoai … Đủ thứ chuyện nhưng tình hình vẫn không cải thiện, nhìn bắp chân, tay chân mềm nhũn, nhiều lúc chị cũng xót. Người tím tái, ngừng thở, khắp nơi đều có máy móc, chị rất đau, “đau chết đi được”

Vậy là mọi chuyện đã ổn, sau hai tháng thì con ra, cân nặng tăng gần 1,5kg. Vợ chồng Mễ Hương dành hết tâm sức để chăm sóc con trai, anh Lương đi làm cả ngày nhưng hôm nào rảnh là về ngay với vợ con, động viên vợ ăn uống, thức khuya chăm con. Bé được 6 tháng, nặng 6 ký, sức khỏe tốt. “Sau một chặng đường dài, ở bên con, tôi hiểu được những hy vọng, những mong muốn của mình và nỗi buồn của những người mẹ cùng cảnh ngộ. Tôi “chỉ muốn chia sẻ những cặp vợ chồng hiếm muộn đừng bao giờ ngừng cố gắng, đừng từ bỏ niềm tin, vì hạnh phúc có thể xuất hiện bất cứ lúc nào”, chị Hồng nói.

Thôi miên nghề mộc

Leave a Reply

Your email address will not be published.