Đổi tên thành “ Em bé dưới chân cầu Lambien ” hai lần

Home / Tổ ấm / Đổi tên thành “ Em bé dưới chân cầu Lambien ” hai lần

Trưa hè, tại một tiệm bánh trên phố Thành Công, quận Ba Đình của anh Nguyễn Tiến Đạt, người đeo găng tay thoăn thoắt đưa chảo bánh vào lò. Mồ hôi thấm ướt áo. Anh cho biết: “Mấy ngày đầu bỏng chân, tay, nhưng sau hơn một tháng thì vết bỏng giảm hẳn.” Làn da non đen sạm có những lỗ bỏng. Anh chàng -25 tuổi Đạt không thể nhớ hết những công việc mình đã làm trong đời. Kể từ khi đứa con 3 tuổi của anh ấy ở lại chợ Lambien, anh ấy đã nhanh chóng học cách tự lập.

Khi đó, “Cậu bé” Dart ngày nào cũng đi bộ từ chợ ra bãi giữa. Honghe-Under the Changbian Bridge, hiện đang ngủ trong một ngôi nhà. Cuộc sống và sự trưởng thành của anh được hưởng lợi từ sự hỗ trợ của những người xa lạ, cơm thừa từ hàng xóm và bánh mì từ những người bán hàng rong thân thiện. Bãi giữa sông Hồng là nơi không có điện, nước, người nghèo chỉ biết lao động chân tay đủ bề. Họ neo đậu thuyền trên sông, dựng những túp lều tạm bợ bằng đủ thứ rác rưởi, làm lụng mưu sinh. Không trẻ em nào được đi học.

Thương con, cô giáo đã nghỉ hưu, chồng là bà Vũ Thị Oanh, bà Vũ Tiến (79 tuổi) – chủ gia đình nông dân mồ côi (nay là Xã), mẹ tổ bán báo (Noan Văn Sở, Hoàn Kiếm) Người thứ 13 đã mở lớp học tình thương tại đây. Sau khi đi dạy học, ông nghe tin về một cậu bé vô gia cư, không biết họ tên, cha mẹ là ai và ông bà ngoại đã nuôi nấng cậu. Sau đó, cậu bé ba tuổi tên Long Biên (Long Biên), lấy họ Vũ của ông bà nội.

Long Biên là con út trong gia đình, xa mẹ nên chiều nào anh chị cũng đi bán báo. Mua qua. Tết đến, anh cũng là đứa con duy nhất được ông bà ngoại đưa về quê đón Tết. Tôi đoán đứa bé nhớ mẹ vào khoảng 9 giờ tối. Vào một ngày cuối năm, anh Tian lại khoác lên mình chiếc áo khoác. Anh nói với cậu bé: “Nào, anh ấy dẫn em đi tìm mẹ nó.” Dart nhớ lại: “Những năm đó, cứ 30 Tết, anh ấy chở em đến các cầu, nhà ga, đường ga. “Tôi vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng tôi cảm thấy buồn. Mọi người mua đào và quất vào đêm giao thừa, còn tôi vẫn đang tìm kiếm cha mẹ.” – Ông Tian cầm Longbian (tức Tiến Đạt) vào năm 1999, khi cậu bé được ông bà ngoại dẫn đi. Bắt dưới gầm cầu Long Biên. Ảnh: Nhà cung cấp.

Năm 2006, anh Điền và chị Oanh nhận được lá thư của một người phụ nữ tự nhận là mẹ của Vũ Long Biên. Trong thư, người này cho biết đang ở trong trại tạm giam và vô tình xem bản tường trình ở nhà, vắng mẹ nên nhận ra con. Cô cảm ơn anh Điền đã mang cô đến. Từ đó, Long Biên được đổi tên thành Nguyễn Tiến Đạt – tên do mẹ ông đặt cho.

Ở trường, Dart bị bạn bè chế giễu là “trai đường”, điều này khiến anh thường cảm thấy tự ti, mặc cảm và học hành kém cỏi. mùa thu. Ông bà nội của Dart cho rằng cháu nuôi không theo kịp bạn bè nên đã chuyển cháu đến trung tâm giáo dục thường xuyên.

Mẹ Đạt ốm nặng sau khi xong việc. Năm 2012, hai chị em khác mẹ đến báo tin và xin cô được gặp mẹ lần cuối. Không có chỗ dựa tinh thần duy nhất, Dart ngày càng chậm tiến độ học. Thường xuyên đi chơi, bị ông Điền và bà Oanh mắng nên bực tức bỏ đi.

Ra khỏi nhà, nhưng Đạt không bỏ cuộc. ‘trường học. “Ông bà tôi đã dạy tôi kiến ​​thức và một cuộc sống tốt từ khi tôi còn nhỏ, vì vậy tôi luôn cảm thấy rằng tôi phải kiếm tiền để học một mình”, nhớ lại. anh ta. Sáng đi học, chiều học sinh dọn xe máy làm phụ. Thấy bà chủ quán cà phê, Đạt muốn vừa rửa xe vừa phục vụ cửa hàng để kiếm thêm thu nhập. Đó là hai “công việc” đầu tiên của anh.

Chỉ làm đủ thứ công việc thôi cũng khiến Đạt nghĩ đến mà lòng ham ấm ức không ngừng. Tối về lại căn phòng ngủ nhỏ, khi ở một mình, Đạt mở nhạc trên điện thoại khiến mọi người đổ chuông. Sau khi bài hát “Tình mẹ” bất ngờ vang lên, nước mắt của cậu thiếu niên lặng lẽ rơi. “Nếu tôi đi chơi với bạn bè của mình, tôi sẽ cảm thấy có lỗi khi họ bị bố mẹ ép phải rời đi. Nếu tôi có thể ai đó sẽ đẩy tôi về nhà”, anh nói. -Vũ Long Biên-Nguyễn Tiến Đạt, anh nuôi Vũ Tiến. “Nó là đứa trẻ mồ côi nhất mà tôi biết. Hàng nghìn đứa trẻ đến đây, ai cũng có một số phận, nhưng cho đến khi chúng không biết cha mẹ mình là ai và họ đến từ đâu”, Tian nói. . Ảnh: Phạm Nga .

Ở ngoài, nhưng cứ đến ngày 20/11 Tết, Đạt lại về thăm anh Tiến, chị Oanh. Được đề nghị là nên về nhà nhưng không muốn trở thành hình mẫu xấu cho những đứa trẻ khác trong gia đình, “Cứ đi đi rồi về cho đỡ nhớ” – Ông Wu Tian cho biết dù đã nhận Tendu nhưng ông vẫn theo dõi sát sao. Anh nói: “Tôi mừng vì cháu không có cuộc sống tự do, nhưng cháu vẫn cố gắng tự trang trải cuộc sống và có tiền đi học”.Năm học cấp 3, Đạt thi đỗ vào Học viện Du lịch Hà Nội và tiếp tục theo nghiệp chuyên môn sau khi ra trường.

Đạt (Covid-19) Anh Mai Vu, giám đốc công ty dịch vụ du lịch từng làm việc tại Đạt cho biết, họ là những công nhân trẻ và tràn đầy tình yêu thương. “Tháng lương đầu tiên, anh ấy bảo sẽ dành tiền mua quà cho ông bà, ngày Tết Trung thu công ty nhận bánh, anh ấy còn đưa cả gia đình 13 người Ngô Văn Sở đi cùng. Ông bà nó cùng nhau phá cầu Còn các con thì càng ngày, hai chị em luôn nghĩ đến cùng một mẹ, cùng cha khác mẹ và thêm Phi Tiêu giống như cha ruột của mình. Cả ba đều có Cùng dòng dõi, đó là sự khôn ngoan, đến năm 2019, để giải tỏa nội tâm, Đạt đã lần ra Hải Phòng và yêu cầu xét nghiệm ADN, nhận được cuộc gọi từ trung tâm xét nghiệm để xác định dòng họ, Đạt chết lặng, cuối cùng anh cũng tìm được cháu Câu trả lời cho câu hỏi lớn nhất trong cuộc đời: “Máu của tôi ở đâu? “Họ của anh ấy khác với mẹ nên cả hai đều không nghĩ là cha con. Hóa ra khi chia tay bố Dart, mẹ anh ấy có thai nhưng không biết nên đã ra Hà Nội .– – Bố gọi anh ấy, từ khi còn là đứa trẻ 3 tuổi bị bỏ rơi dưới gầm cầu Lambien đến giờ, có ai giúp đỡ, anh ấy cũng gọi họ là “bố” và “mẹ” Để bày tỏ lòng biết ơn, nhưng “bố” của Đạt chưa bao giờ gây áp lực như vậy .—— Tết Canh Tý Trước đó, lần đầu tiên Đạt thắp hương lên bàn thờ gia tiên để đón Tết cùng người thân. Anh trai và bố dắt đi chào hỏi, cảm giác lạ “như gái mới về nhà chồng”. Anh bảo: “Từ nay về nhà nghỉ lễ, tết ​​rồi mới về.

Sau khi đoàn tụ với cha ruột của mình, Nguyễn Tiến Đạt có ý định đổi họ cho cha, nhưng anh vẫn muốn biết, nếu lần thứ ba đổi họ, anh sẽ đổi họ, cuộc sống của anh sẽ bận rộn hơn .— -Tiến Đạt (vai người phát ngôn) từng là trưởng phòng du xuân của trường Nguyễn Văn Tố trong đợt thực tập lịch sử của công ty du lịch năm 2018. Ảnh: Vai cung .—— Hiện Tiến Đạt đang vừa học vừa làm tại tiệm bánh. Anh Vũ Tiến dự định mở tiệm bánh cho trẻ em mồ côi, có hoàn cảnh khó khăn, “cậu bé Vũ Long Biên” của anh sẽ trở thành một trong những người truyền nghề chuyên nghiệp cho các em nhỏ cùng cảnh ngộ cùng với các nghệ nhân lành nghề mà các em chưa bao giờ nhận ra. Cuộc sống thật hoàn mỹ.

“Đôi khi hoàn cảnh khốn cùng, không hiểu sao bố mẹ lại sinh ra mình? Nhưng rồi tôi nghĩ, hãy sống thật tốt. Anh tuyên bố: “Tính mạng rất quan trọng, xứng đáng với những lợi ích mà ông bà cha mẹ nuôi đã mang lại cho bạn”.

Leave a Reply

Your email address will not be published.