“ Khi tôi 10 tuổi, bố tôi thường đắp chăn cho con ngủ ”

Home / Tổ ấm / “ Khi tôi 10 tuổi, bố tôi thường đắp chăn cho con ngủ ”

Hải Phòng Nguyễn Diệu My đoạn văn nói về thân thế của con gái được chia sẻ rộng rãi, đoạn văn nói về lòng trung thành của người cha đối với người mẹ, đã qua 10 năm của người mẹ. Trạng thái đã nhận được hơn 17.000 lượt thích và hàng nghìn bình luận đồng cảm của mọi người.

Mon thú nhận rằng mẹ anh đột ngột qua đời vào năm 2006. Ngày mẹ tôi mất, bố tôi khóc lóc thảm thiết. Vài ngày sau, do lo sợ tâm lý của bố khó chịu, gia đình quyết định cho cháu uống thuốc an thần. “Trong 10 năm kể từ ngày mẹ tôi mất là đúng 10 năm Bố tôi đắp chăn ở phía dưới bàn thờ đã được lập sẵn. Ông ấy không bao giờ đi ngủ. Ông ấy bảo bà ấy nằm dưới nền nhà bên cạnh. Kể từ ngày mất, ông ấy Không bao giờ huýt sáo hay hát Cái gì (bố mẹ tôi thường hát song ca với nhau). Mãi đến năm 2011, bố tôi mới cười trở lại “. ​​Mẹ tôi chia sẻ với bà.

Cô cho biết thêm: “Gia đình tôi có hai chị em gái. Cô ấy lấy chồng ở Hà Nội và tôi cũng đang học ở thủ đô. Tôi rất thích anh ấy mỗi khi đi học về. Không có bàn tay của mẹ trong nhà vì Anh ấy bị xỏ tất, áo rách, quần, đùi, áo tơi tả, bật nồi cơm lên, thấy mỗi quả trứng chín trong loa có cơm, tôi không khỏi khóc, nhiều khi tôi Con thấy bố mẹ thương mẹ quá nên cũng khổ nhưng con rất trân trọng tình cảm của bố. Tình cảm của bố. Những gì bố làm cho mẹ có thể là chuyện nhỏ nhặt nhưng bố tin đàn ông không làm được. ”“ Bố cháu chưa bao giờ nghe nói về điều đó. Rồi anh ấy cười. ”Ảnh: NVCC.

Đây là dòng trạng thái xúc động của tôi về tình yêu của cha tôi dành cho mẹ tôi, dù bà đã xa 10 năm.

Ngày cuối năm

Hoa của cha phải thành một gói, to nhất và đẹp nhất …—— Những đồng tiền vàng gửi về mẹ cũng phải dày nhất và đầy đủ nhất … miễn là Nó chỉ là một chiếc khăn …

Đôi khi tôi muốn biết rằng nếu tôi cống hiến cả tuổi thanh xuân của mình cho cuộc đời của mình, dù chúng ta không còn nữa, chúng ta dành cả cuộc đời để yêu một người sâu sắc, và khi đó nước mắt của một người đàn ông đang chảy, nhưng Trong giấc ngủ, những cơn đau liên tục ập đến. ..không phải nó? – Mẹ đoán chắc ngày sau mẹ không thể cùng bố đi đến cuối con đường, không biết mẹ có quyết định quay lại gặp bố không?

Rồi tôi nhìn lại …—— Một ngày tôi đi sớm, nếu năm này qua năm khác, vẫn có một người đàn ông không màng mưa giông, hàng tuần sẽ đến thắp hương và cắm hoa cho tôi, Đã từng là một người đàn ông rơi nước mắt vì tôi trong mười năm, và một người đàn ông 10 Trong những năm cần mẫn, anh ấy dọn cỏ cả nghĩa trang một mình, vì anh ấy lo mộ vợ mình sẽ bị cỏ dại chặn lại, và có một người đàn ông như mối tình đầu. , Vẫn duy trì tình yêu mười năm nên nghĩa vợ chồng. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . Hối hận, chết không oán.

10 năm, so với đời người thì ngắn, nhưng điều đáng tự hào là lòng người … Đã thay đổi bao nhiêu? Có bao nhiêu ngôi sao đang di chuyển?

Có bao nhiêu người có thể chắc chắn rằng trái tim của họ sẽ không thay đổi?

Người cha duy nhất, dùng bao nhiêu sợi tóc bạc trắng và bao nhiêu giọt nước mắt …—— Cô gái 25 tuổi trào dâng điên cuồng mà cả đời cũng không thể chạm vào trái tim người cha … – –Kill Min

Leave a Reply

Your email address will not be published.