Người Tây đến Hà Nội nấu ăn cho người ốm

Home / Tổ ấm / Người Tây đến Hà Nội nấu ăn cho người ốm

Cánh cửa căn phòng chật hẹp trên đường Hoàng Mai, sông Uta, Hà Nội, lác đác những bóng tối (73) không chợp mắt. Anh ta mặc bộ quần áo màu nâu xộc xệch, nằm vắt chéo chân, ca ngợi phương Tây cổ kính. Người đàn ông gầy guộc, nước da ngăm đen cho biết, anh sống ở vùng quê thoáng mát, rộng rãi nên vẫn quen với cảnh xe cộ đông đúc và nhiệt độ cao ở Hà Nội.

Bữa ăn chay do Bệnh viện Tây y cũ cung cấp thường có 4 món, gồm 2 món rau, 2 món chay giả cầy và canh. Ảnh: Nhật Minh .—— Anh Ute, tên thật là Nguyễn Văn Chu, là một trong 4 người đến từ An Giang từ thiện Đan Châu chuẩn bị đồ chay cho bệnh nhân tại Viện Ung Bướu và Xạ Trị (Huyện Đay). Mỗi buổi chiều, người duy nhất trong nhóm chạy xe ôm đến bệnh viện, rồi đến từng phường phát phiếu ăn miễn phí cho bệnh nhân. Sáng hôm sau, anh ấy sẽ đến bệnh viện cùng một người khác để phát cơm. Hết giờ mà không thấy ai đến đón, ÚtChưu gọi lòng vòng. Ba thành viên còn lại của nhóm chịu trách nhiệm mua sắm, nấu nướng và chi tiêu hàng ngày.

“Bây giờ ăn ít đi năm bữa. Ăn ít cơm thì bớt ốm và tôi cũng đỡ say!”, Bà Sáu Giàu (62 tuổi), đồng hương ở Uganda, vui vẻ hướng dẫn bạn bè chuẩn bị nguyên liệu. Cô Sáu Giàu cho biết, các thành viên trong nhóm đều thuộc phần cơm tập thể. Tại huyện An Giang, Đan Châu, ông chuyên nấu cơm chay và cung cấp thuốc đông y miễn phí cho người nghèo và bệnh nhân. Vào đầu năm 2019, biết rằng Viện Ung thư và X quang của Quân đội không có bếp ăn miễn phí, trại gạo đã quyết định sa thải nhân viên vào tháng 5 năm ngoái. Hàng tháng sẽ có một nhóm mới thay thế nhóm cũ. Mọi chi phí nấu nướng đều do một cường giả ở An Giang chi trả.

“Chúng tôi đều là dân quê. Nông dân, doanh nhân, xe máy, sức lực và tinh thần. Tôi có thể về nhà mỗi tháng một lần, nhưng không có vấn đề gì. Cô Xiu Qiao nói:” Tôi ở lại và tiết kiệm tiền tàu xe của người ta. .

Từ thứ Tư đến thứ Bảy, đúng 4 giờ sáng, khi khách sạn liền kề vẫn im lặng đóng cửa, căn phòng trong khách sạn Liufu đã sáng đèn. Ba người phụ nữ rửa rau, nướng, nướng, nấu. Cơm nước, mồ hôi ướt đẫm lưng, anh Ute vội phủi lá cây ở lối vào khách sạn đêm qua, trời vừa rạng sáng, thịt ba chỉ nướng, gà xào rau, khoai lang xào rau rất thơm, không khí ngập tràn. Thơm quá.

Cô Út Xuân, 59 tuổi, đang chuẩn bị đồ chay cho anh Út Chu được đưa vào viện. Ảnh: Nhật Minh .— phụ nữ nói với tôi, hộp công việc, ba phụ nữ, tôi ăn bún chay, phòng bên Thấy Uchu ho không chịu đi ăn, rủ nhau bưng mì, bưng nước, Cười ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ực ở quê, nó cười ầm lên, ăn hết mì rồi ra phụ nấu cơm. Cung cấp suất ăn cho bệnh nhân, nhân viên y tế bệnh viện, ngày thứ bảy bệnh nhân về quê nhiều nên chỉ nấu 50 suất – – “Để không để bệnh nhân ngán, chúng tôi phải liên tục đổi món. Nếu chúng tôi chữa bệnh cho bà con thì họ “, người phụ nữ béo có biệt danh” sáu lạng “này vui vẻ nói.

Mỗi khi có bữa cơm từ thiện, bà Nghiêm Thị Hoa 72 tuổi ở Harding lại bị khối u và bức xạ. Kế, bộ đội cũng xếp hàng dài để đón cháu, bà Hởi cho biết cháu nằm viện hơn một tháng, không có người chăm sóc nên nếu không có suất cơm từ thiện thì phải thuê người hoặc đến bệnh viện mua. Bà nói: “Nếu tôi Để mua, tôi sẽ mất 15.000 / bộ. Cơm thuần chay miễn phí cũng rất hữu ích, và đôi khi có thức ăn thừa và tôi sẽ yêu cầu thêm một bữa tối.

Bệnh nhân Tran Thi Xuan-Age Hongyan cho biết, 42 tuổi, ông đã ăn 3 bữa cơm chay miễn phí nhưng không biết cơm do người dân An Giang nấu nên quân đội gửi cho mọi người. Phóng xạ. Nhiếp ảnh: Nhật Minh .—— Giữa tháng 6, do người già phải làm việc và sinh hoạt trong thời tiết nắng nóng nên huyết áp của mọi người đều tăng cao, cả đoàn phải nghỉ một tuần. ”Tôi hỏi chuyện này có mấy lần. Khó khăn lắm, họ chưa bao giờ than phiền, nhưng mấy hôm nửa đêm tôi thức dậy, thấy họ ngồi xuống ghế trước khách sạn. Chắc ngột ngạt nên họ mất ăn mất ngủ. “Cô Đồng, ở phòng khách sạn bên cạnh nói …” “Khi chết con người ta không mang theo được gì cả, chỉ có phước báo cho tội lỗi. Chúng tôi làm việc này chỉ là để chia sẻ với cha mẹ, chỉ là để cầu phúc cho chính mình”. Sáu Giàu cho biết đây là lý do họ tự nguyện ra bắc. Làm mẹ đơn thân không còn, một mình quán xuyến việc gia đình, để mọi việc ở nhà cho con cái.

Đôi khi sinh viên và tình nguyện viên sẽ đến hỗ trợ và nói chuyện để ngăn chặn khí gas xảy ra vào buổi sáng. Hàng xóm đang bậnĐừng. Trong mỗi tình huống trên, Zhu U thường ngậm miệng và bắt chước giọng miền Bắc, phù hợp với mọi lứa tuổi. Trò chuyện với con cháu ở nhà. Ảnh: Nhật Minh.

Ngoài nấu cơm chay, thú vui hàng ngày của nhóm là gọi video về nhà bằng smartphone để xoa dịu nỗi nhớ.

Chiều hôm qua tôi đọc tin tức, thấy Đường Châu ở An Giang bị một trận giông bão tàn phá, ai cũng buồn. Họ sẽ cùng nhau bàn bạc trong đêm nay, sẽ niệm hồng danh Phật và cầu bình an cho đất mẹ.

Nhật Minh

Leave a Reply

Your email address will not be published.