Khi các thiết bị điện tử dần trở thành vật bất ly thân của cậu con trai 3 tuổi, anh Nguyễn Hoàng Nghiêm (Q.2, TP.HCM) cảm thấy không an toàn. Đây là một phần trong quyết định của ông để lại iPad cho các con của mình.
Vợ tôi đã làm việc nhà vào cuối tuần trước. Người phụ nữ lấy ra một số món đồ cũ nhỏ từ chiếc hộp các-tông cất trên nóc tủ. Cô bỗng im lặng. Tôi biết những điều này – những kỷ niệm thời thơ ấu quý giá mà vợ tôi vẫn còn. Đó là một loạt các sọc đầy màu sắc, vụng về, vụng về – kiệt tác của cô ấy và cha cô ấy; đó là một cuốn sổ ghi nhạc viết tay dùng để ghi lại các bài hát của từng đứa trẻ mà mẹ tôi đã tập cho vợ anh ấy kể từ khi đi học; nó là một tờ báo Chiếc diều đầu tiên được làm ra trong một gia đình nhỏ, trên đó có dán những hạt gạo …- Ipad là “bảo mẫu”, là người bạn và là món đồ chơi của nhiều trẻ em hiện đại. Tuổi thơ của vợ tôi không nhiều nhưng cô ấy có rất nhiều kỷ niệm đầy màu sắc. Tôi vẫn nhớ những người anh, người chị đó làm trò vui cho trẻ con, nạo lá dừa, quay cối xay gió bằng giấy, những trò chơi không biết gì mà lũ trẻ tự chơi và những ngày chơi không biết chán. Vào mùa hè. Đột nhiên, tôi và chồng nhìn đứa con trai 3 tuổi của mình đang ngồi trên ghế sofa cắm mặt vào iPad.
Tôi ngạc nhiên rằng “di sản” thời thơ ấu của con tôi tốt hơn iPad. Không có cối xay gió, không có tàu, không có anh chị em, hàng xóm. Bạn hoặc “bảo mẫu” của con bạn chỉ có một iPad. Lưng áo của bé dường như không bao giờ ướt đẫm mồ hôi do chạy nhảy, ngắt nhịp như trước. Nhờ công nghệ bảo mẫu của iPad và bốn bức tường điều hòa nhiệt độ, mặt sau của chiếc áo sơ mi được khô và thơm.
Ngày trước khi mua iPad, tôi chỉ muốn giảm gánh nặng chăm con, để vợ có công nghệ, con không bò, vợ không phải chịu khó trả lời tại chỗ những email gấp của khách. Họ thở phào, tôi không chặn cửa, không đặt mình dưới gầm giường. Với chiếc iPad, mẹ có thể xúc từng thìa cơm mà không cần dắt con đi từ đầu phố đến cuối hẻm.
Chỉ cần kích hoạt Youtube, bật “Gummy Bear”, “Tom and Jerry” hoặc video quảng cáo vẫn tốt. Với nó, con tôi không nỡ móc áo đòi đi, vừa nhận được cuộc gọi khẩn cấp của sếp nước ngoài, tôi lại đòi đi tiếp. Tương tự, trong một vài dịp, khi một đồng nghiệp trầm trồ về khả năng chạm iPad điêu luyện của đứa trẻ 3 tuổi, tôi cảm thấy tự hào vì cháu cũng sẽ thành thạo như cha mình. Giờ rảnh rỗi mà chơi với con, vợ chồng tôi khó tách con khỏi công nghệ cao.
Tôi vẫn tự an ủi mình, rồi đến trường, với bạn bè, tôi nghỉ. Ngoài ra, nhìn xung quanh, hầu như tất cả trẻ em trong gia đình đều được đi kèm với iPad, và ai cũng khỏe mạnh, cường tráng. “Giờ cứ để đứa trẻ thế này.” Tôi yên tâm.
Nhưng nhìn cánh diều giấy của vợ tôi và những bức vẽ của các con, tôi thấy nhớ chiếc cối xay gió và chiếc thuyền, tôi ngạc nhiên: “Có được không? Tôi nhớ rất nhiều thứ. Không chỉ với đồ chơi thật, mà với những người bạn thực sự. Những trò chơi thú vị, và tôi vẫn nhớ nhung gắn bó với cha mẹ, sau này con cái lớn lên nghĩ lại tuổi thơ của vợ chồng tôi sẽ trôi đi trong ký ức, không có gì là nực cười về con cái, không có ký ức về cha mẹ , Giống như khi vợ tôi chạm vào từng tấm ảnh của anh, trang vở cũ hát cùng mẹ, tôi chợt thấy chạnh lòng.
Tôi hối hận vì đã đẩy con cho “bảo mẫu” iPad, nhưng ngẫm lại Nếu loại bỏ những yếu tố chủ quan do sự vất vả của hai vợ chồng thì thế hệ chúng tôi khó có thể mang đến cho các em một tuổi thơ đầy màu sắc như thế hệ trước. Cửa là đường, xe lao như cửi, công viên là không hợp. Con cái thì nhà cửa đóng then cài, hàng xóm đi mấy nơi thường không quen biết nhau, con cái cũng mất đi khái niệm tình làng nghĩa xóm, khi cộng đồng không còn gắn kết thì môi trường bên ngoài gia đình sẽ trở nên nghèo nàn. Trẻ em ngoài thời công nghệ sẽ có những lựa chọn an toàn, hữu ích thì việc có được một không gian sống công viên cây xanh rộng lớn, gắn kết cộng đồng và tạo điều kiện thuận lợi cho trẻ em phát triển toàn diện vẫn còn quá hiếm. Ảnh: Công viên Vinhomes Central Park trung tâm thành phố.
Tôi chỉ mong một ngày nào đó, con trai tôi bước qua cổng công viên – nơi con có thể chạy, nhảy, đạp cỏ, đạp xe, trượt patin. Dù cuộc sống có Hiện đại nhưng những đứa con trong gia đình ruột thịt vẫn biết nhau gọi nhau mỗi chiều đi học về hay những ngày hè nắng gắt. Nếu ngoài những tiện nghi hiện đại, cuộc sống của trẻ con vẫn được vun đắp thì Thật là một cuộc sống tuyệt vời cho đứa trẻ.Trau dồi giá trị cộng đồng, trò chơi thực và con người thân thiện.
Trước khi ước mơ của chúng tôi thành hiện thực, vợ tôi và tôi có thể cần phải lên kế hoạch thay thế dần dần “bảo mẫu iPad” trong cuộc sống của bạn. đứa trẻ. Vì mỗi ngày không màu trôi qua, tôi đã đánh mất một tuổi thơ để nhớ, và cũng đánh mất cơ hội khắc họa những kỷ niệm, cơ hội của cha mẹ. Tóm lại, tôi 50 tuổi khi trưởng thành và 10 tuổi khi còn nhỏ.
Nguyễn Hoàng Nghiêm
Ngày hội “Sắc màu tuổi thơ” do Vinhomes Central Park tổ chức sẽ được tổ chức tại Sân vận động Phú Thọ (Số 5, Phường, Quận 1, Quận 11) từ 18h đến tối ngày 29/5 9:00. Đây là địa điểm được các gia đình ghé thăm để chụp ảnh lưu niệm tại quảng trường du moulinet rực rỡ sắc màu. Bé học uốn hạc, làm cối xay gió, vẽ tranh 3D, tô màu chủ đề và bày tranh trên đường phố nhiều màu sắc, chơi bóng rổ và chặt cây, đào hố … – Bé Bảo Ngọc, Hoàng Quân (Thiếu nhi Dự án Gương mặt thân quen), ca sĩ Mỹ Linh và con gái Dương Hoàng Yến (nhóm 365) sẽ tham gia đêm hội và biểu diễn nhiều tiết mục đặc sắc.
Leave a Reply