Người phụ nữ Bắc Giang vượt qua căn bệnh ung thư, sinh con

Home / Tổ ấm / Người phụ nữ Bắc Giang vượt qua căn bệnh ung thư, sinh con

Trong một ngày, cô năm lần bảy lượt bận họp với Ủy ban nhân dân, tham gia họp công đoàn, đồng thời giao lưu văn hóa nhiều nơi ở Langsong … Người phụ nữ 39 tuổi này vừa mới vào Ban công tác Đảng Kim Song (Bắc Giang). ), kinh doanh tại nhà và không bao giờ nghỉ ngơi. Nhiều đến nỗi, nhiều bạn bè, hàng xóm nói đùa: “Toàn ơi, gặp lại đi. Người như anh có bị ung thư không?” – Bà Lại Thị Toàn không có chuyện cả xã đánh bại căn bệnh ung thư khắp vùng lòng hồ. Đã biết. Cuối năm 2014, khi con trai thứ hai được 15 tháng tuổi, chị Tangen bị ho dù đã uống bao nhiêu loại kháng sinh. Một ngày nọ, khi nhìn qua gương, cô chợt nhận thấy trên cổ mình có một vật gì đó rất lạ. Em dừng lại, kiểm tra thì thấy có nốt cứng, nhưng không đau. Anh nói: “Tôi rất ngạc nhiên. Tôi không biết hạch mọc từ bao giờ. Tôi mua miếng dán này ngay lập tức, nhưng khi nóng lên thì hạch to ra. Khi ho thì ho ra máu”, bà Đường kể. Mắc bệnh ung thư thật khủng khiếp đối với người dân quê. Vì vậy, vợ chồng chị Toàn càng giấu không cho con trai lớn biết. Ảnh: NVCC .

Cho rằng chị bị bệnh phổi, chị đi khám ở bệnh viện tuyến trung ương chuyên về bệnh này nhưng khám không phát hiện ra bệnh. Tôi cũng đã làm sinh thiết và không làm gì cả. Cho đến một ngày, cô tìm đến một bác sĩ chuyên khoa hạch nổi tiếng, ông ta nhìn sắc mặt của cô rồi nói: “Dù sao thì tôi cũng gật đầu, bệnh cũng khỏi rồi. Theo như cô được biết thì cần phải đến ngay bệnh viện Hà Nội” . – Sau đó, chị Toàn vào Bệnh viện K Trung ương vào một ngày cuối năm 2014. Hôm đó, anh Thư chồng chị ở nhà chăm con nhỏ là bạn gái. Đưa cô ấy đi. Khi đã chuẩn bị xong sinh thiết, vị bác sĩ trẻ tỏ ra bình tĩnh, một lúc sau hỏi có ai đến không, anh gọi cho anh. “Tôi muốn nói với các bạn rằng cô Tôn và gia đình, cô Tôn, bị ung thư vòm họng.” Bản án như sấm bên tai, bạn bè của anh ta đều khóc. Lúc đó, chị Toàn chân chôn xuống đất như cột cờ, đầu trống rỗng.

Bác sĩ nói cô ấy cần nhập viện ngay lập tức, nhưng cô ấy nói thầm: “Bệnh ung thư có thể chữa được. Con tôi còn rất nhỏ. Tôi không đi làm. Hôm nay, tôi không mang theo tiền.

Sau đó cô ấy hỏi Ra Hà Nội ăn fan lươn, người bạn đồng hành khóc không nuốt nổi, còn cô thì nước mắt biến mất nhưng vẫn cố ăn hết fan. Mình thích món này nhất ở thủ đô, lần nào cũng phải ăn.

Hai Sau một giờ lái xe, tôi không thể khóc. Khi ra khỏi xe, cô ấy lao vào một căn phòng ở nhà một người bạn, khóa cửa, trùm chăn và khóc suốt hai tiếng đồng hồ.

Đồng thời, cô ấy đang ngồi đó vào thứ Năm Trong căn nhà đang cháy, đến sáng gọi điện liên tục không thấy vợ nhắn tin, mỗi lần bạn hỏi đều nhận được tin nhắn: “Không sao”, cuối cùng người phụ nữ không trả lời, anh đành chịu. Không, tôi cầu xin người bạn của vợ tôi nói cho anh ta nghe. – Nghe thấy từ “ung thư”, hình ảnh một người phụ nữ ốm yếu, một đứa trẻ hiện lên trong đầu tôi, rồi tôi lao ra khỏi nhà, chạy đến chỗ em gái. Trong nhà ôm đứa con mà anh gửi, tôi khóc, thằng bé cũng khóc. “Một người đàn ông 46 tuổi, nghĩ đến vẫn còn đau ngực ……—— Anh chị em đề nghị giấu thông tin này , Thậm chí không chăm sóc em gái của đứa trẻ. Sau khi thu xếp ổn thỏa, hai vợ chồng lên Hà Nội – ông Chu nghiên cứu bệnh ung thư một tháng và học cách chăm sóc vợ, bà Toàn khỏe mạnh sau khi xạ trị. Ảnh: NVCC .—— 35 loại Xạ trị là một cuộc chiến khó khăn, cô đã chứng kiến ​​cảnh người ta bắn chết 30 người chưa kịp rời đi, những người không thể về quê và chết, cũng như những người cô đơn, chồng và con cái bị bỏ rơi. .. Động lực lớn nhất của tôi lúc đó là đứa con, đứa con trai của anh ấy được 16 tháng tuổi.

Thục cũng nghĩ đến con, không thương mẹ nên anh thường động viên vợ: Em là gánh nặng, anh lo cho em nhé. . Bạn phải cố gắng. Anh không nghĩ em có mệnh hệ gì thì sẽ đau lòng, chỉ có hai đứa con là đau nhất. Bé vẫn có thể ăn cơm đến ngày hôm sau khi phải uống sữa và cháo. Ở mũi thứ 18, một phụ nữ có sức bật này đã bị đánh. Tôi không nghĩ mình có thể chịu đựng được nữa. Đứa trẻ hoài niệm hét lên. Buộc phải đi cùng vợ về nhà vào thứ Năm.

Cô ấy đã nằm liệt giường trong bốn ngày đầu tiên. Gần đó, người này bảo người khác đến trình diện vì cho rằng chị không đến được. Cũng may đến ngày thứ 5 chị Toàn uống được nước vo gạo, ngày thứ 7 ăn được cháo, ngày thứ 10 thì ăn được cơm nát. Cô nhớ rằng cô rất hài lòng với lũ trẻ và đi du lịch cùng đồng nghiệp. Còn một tháng sau Tết Nguyên đán, hai vợ chồng lại quay lại bệnh viện để tiếp tục xạ trị.Người xấu động viên tôi, tế bào ung thư giống như chuối. Vết bệnh có thể cắt tỉa từ gốc nhưng nếu đình chỉ cây sẽ phát triển mạnh hơn. Bà Toàn cho biết “Tôi rất nản với việc xạ trị mũi 25 vì đi khám mà kết quả không giảm chút nào.” Hôm đó, anh thứ nhất quyết định một mình chăm cháu. đàn bà. Tìm kiếm mọi thông tin về căn bệnh này trên mạng, để khiến cô giảm được 4 kg, anh đã chăm sóc vợ và giảm được 6 kg chỉ trong một tháng. Được sự giúp đỡ của sự tìm hiểu sâu rộng, anh đã cho vợ ăn lương 400.000 đồng một ngày, dù hai vợ chồng chỉ làm vườn và làm việc ở thành phố nhưng kinh tế vẫn bình thường.

Đối với bệnh nhân ung thư thanh quản, việc ăn uống rất khó khăn. Tôi không thể ăn nó, tôi không thể ăn Phở, tôi muốn mì và bánh cuốn, và người chồng này muốn mua tất cả mọi thứ. , Anh tiếp tục động viên: “Con còn nhỏ, đừng bỏ nó một mình.”

Khi anh bị bệnh, con trai anh mới 15 tháng tuổi. Ảnh: NVCC .

Dưới tình yêu thương của chồng, chị khỏe mạnh, bền bỉ. Khi xạ trị đến mũi 30 và hạch tan thì g được thưởng. Thử thêm 5 mũi tiêm nữa để kiểm soát ung thư. Hôm nhận được kết quả xét nghiệm, bạn mừng lắm, chào bác sĩ rồi ra về … mà quên đóng viện phí.

Nhưng, ngoài cửa tử thứ nhất, chị Toàn đã mắc sai lầm và đẩy tôi đến cửa tử thứ hai. Về đến nhà, người ta đến mách nơi phát thuốc, họ nghe ở các tỉnh phía Bắc. Cô hoàn toàn quên hết những lời khuyên của bác sĩ trước đó.

“Uống các loại thảo mộc trong chế độ ăn uống như các nhà sư trong chùa. Đến khi xuất viện là 49 kg, một tháng sau giảm xuống 40 kg. Tôi thở mà như chết điếng. Tăng An nói. Bò, bê, ốc. Thịt chó … ăn hết, một tuần sau, chị Toàn cảm thấy mình như được tái sinh một lần, sức khỏe vẫn rất tốt, sống lạc quan hơn, người phụ nữ kiên cường nói: “Tôi đau như chết đi sống lại.” Bệnh tiên tri, nhưng tôi vẫn trân trọng cuộc sống. Nhờ có chồng chăm sóc, bà con đã ở đây, đồng nghiệp giúp đỡ, động viên tôi sống được một ngày là quý lắm rồi. “- Con trai là ngày cuối cùng trong ngày.” Năm nay, vợ chồng bà Toàn vừa mua được căn nhà mới, hai sào đất, một hécta vườn và đầu tư cửa hàng bán dụng cụ nông trại Chỉ một năm nữa thôi còn rất nhiều điều tuyệt vời, chỉ cần còn sống, chị Toàn sẽ nỗ lực hết mình vì những người mình yêu thương .—— Phan Dương

Leave a Reply

Your email address will not be published.