Trong một cửa hàng nhỏ trong một con hẻm yên tĩnh ở khu phố Hiệp Bình Phước, quận Thủ Đức, cô gái 27 tuổi Phan Thị Tường Nghĩa thiết kế những chiếc váy và trâm cài hoa thủ công. Chồng cô, anh Nguyễn Hồng Lợi, 33 tuổi, đặt chiếc bàn thẳng đứng màu trắng trên ghế sofa. Đôi bạn trẻ ngồi trên ghế và cầm cọ vẽ. Họ bắt đầu bằng việc thêu hoa đà điểu lên áo.
Ngoài thời gian thực hành cuộc thi, Lợi còn giúp vợ thể hiện thiết kế áo dài. Quần áo hoặc túi xách. Anh ấy cũng là người tổ chức cửa hàng và đang gửi yêu cầu. Hai người thường sẽ được giao hàng cùng nhau trên chiếc xe ba bánh của anh ấy. Ảnh: Cung cấp tính cách.
Tường Nghĩa là nhà thiết kế trẻ, nổi tiếng với loạt ảnh áo dài thủ công ấn tượng. Hồng Lợi cũng nổi tiếng trong giới bơi lội khuyết tật và đã giành được nhiều huy chương. Cậu bé bẩm sinh “không có chân” và chỉ có bàn tay trái lành lặn, sống ở Làng Hòa Bình-Bệnh viện Từ Dũ từ khi còn nhỏ. Đầu tháng 10, cặp đôi chính thức về chung một nhà.
Hai năm trước, Tường Nghĩa gặp Hồng Lợi, khi bộ ảnh áo dài thêu tay đầu tiên của cô trên khăn đóng. Ban đầu, nhà thiết kế trẻ thoáng thấy một anh chàng đẹp trai giữa dàn khách mời nhưng chỉ ngồi vào bàn. Khi cuộc triển lãm sắp kết thúc, cô gái trẻ nhìn thấy anh ta đi bằng nửa chân và ngay lập tức bị rung động bởi vẻ ngoài độc đáo của anh ta.
Khoảng một tháng sau, Tường Nghĩa tình cờ thấy trang Facebook cá nhân của Lợi xuất hiện thông tin nên chủ động kết bạn. Sau khi trò chuyện trực tuyến, họ quyết định hẹn nhau đi uống cà phê. Để đến được buổi “hẹn hò” đầu tiên, Nghĩa chủ động chạy xe ôm từ Thủ Đức về Hòa Bình, quận 1. “Hôm đó, tôi băng qua đường Sài Gòn khoảng 8 cây số. Đây là lần đầu tiên tôi không phải dừng chờ đèn đỏ và dừng chờ đèn đỏ. Lúc đó, tôi nghĩ cuộc gặp gỡ này rất đặc biệt”, Nghĩa nhớ lại .— – Cuộc gặp gỡ đầu tiên kéo dài 4 tiếng, chàng trai không có ý định yêu và cưới ai, nói chuyện như một người anh chia sẻ công việc với đàn em, nhất là trong lĩnh vực hội họa, Tường Nghĩa cũng nghĩ Lợi. Đó là một người anh. Cô ấy đã nói chuyện thẳng thắn về bản thân, những trải nghiệm lãng mạn và ước mơ.
“Đi cạnh cô ấy có thể thấy rằng dù khiếm khuyết về cơ thể nhưng cô ấy vẫn hài hước và lạc quan. Tôi sẽ ngưỡng mộ anh ấy hơn nữa khi biết anh ấy. Chị Đài nói bằng tay trái: “Tường Nghĩa.
Tường Nghĩa chia sẻ hai năm ở với nhau, chưa bao giờ chị thấy Hồng Lợi tỏ ra chán nản, than trách số phận, dù tôi nghĩ đời chồng khổ lắm. Ảnh: Vai phụ.
Tết đầu tiên, Tường Nghĩa mời Lợi về diễn ở quê nhà Kon Tum nhưng anh từ chối “Tôi không sợ người khác nói làm mình buồn, nhưng chuyện tầm phào cho phép tôi giới thiệu cô gái này với một người như tôi. Con người sẽ khiến gia đình tôi cảm thấy buồn. Trong dịp Tết, tôi không muốn gia đình phải suy nghĩ “, chàng trai giải thích.
Khi quen nhau, cả hai không ai nói về tình cảm của nhau. ” Khác, nhưng họ vẫn cảm thấy như vậy. Hầu như ngày nào hai vợ chồng cũng gặp nhau, trừ những lúc bận công việc, có lần tôi được nghe Engia chia sẻ về ước mơ lớn nhất của cô ấy là mở một cửa hàng và bán đồ của riêng mình, sau đó anh ấy mời bố mẹ vợ từ quê lên thăm và chụp ảnh chung. Cô gái nào chẳng muốn sở hữu nhà đẹp, xe sang hay lấy chồng giàu khiến mình càng thích, Lợi từ chối sinh ra, sống nhờ sự yêu thương của mọi người ở quê Hòa Bình, cũng chỉ mong được sum vầy bên gia đình như Nghĩa Lúc hạnh phúc, lúc đó anh tự nhủ: “Được rồi, mình sẽ bên nhau. Tôi đã từng có giấc mơ này.
Chưa kể, nhưng anh chị em và bố mẹ cô ấy vẫn hiểu mối quan hệ của họ ở quê. Sau khi trở về nhà, người cha hỏi: “Con có biết người tàn tật không? Nghĩa đáp:” Có “. Mẹ thấy cha tôi khóc, nhưng ông không phản đối. -” Tôi không biết ông khóc vì thương con gái hay Louis. Tôi chỉ nói với anh ấy rằng anh ấy hài lòng với sự lựa chọn của tôi và anh ấy là sự lựa chọn tốt nhất của tôi vào lúc này. “-Nghia nói. – Dịp nghỉ lễ vừa rồi, cửa hàng nhỏ này mở được một thời gian. Gia đình biết hai vợ chồng. Lúc đó, Lợi về Kon Tum ăn Tết cùng gia đình bạn gái. Tâm trạng này tràn đầy tự tin và lạc quan. Anh chàng bỗng thấy chột dạ .—— Sáng 28 Tết, không khí trời Tây Nguyên hừng hực, Lợi lần đầu bước chân vào cửa nhà người yêu thì nghe tiếng hét của Nghĩa, bố mẹ anh ta bước ra với nụ cười ấm áp. phòng.Lợi xúc động và có cảm giác như có một gia đình đang chờ đợi mình. Anh chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây.
“Cả tuần Tết bố mẹ Nghĩa chưa bao giờ hỏi han về chân hay tay”. Tôi nghĩ tôi biết đó chính là gia đình của tôi, nơi sẽ cho tôi từ nhỏ vào Sài Gòn. Người ta nói. “Đây là động lực để cố gắng nhiều hơn nữa.” Ngày 10/10, đôi bạn trẻ sắp xếp đám cưới. Trong đám cưới, cô dâu Tường Nghĩa xuất hiện một mình từ sau phòng, bước lên sân khấu, hát ca khúc Người hát rong có viết “hoa mỹ” và nói với chú rể: “Anh hãy đến gần em nhé.” Yêu nhau. Tình yêu sẽ thức dậy, hãy luôn tìm kiếm tình yêu. Hãy trao cho tôi một nụ hôn nồng nàn và liên lạc với tôi. “Vest, rose. Anh đến từ từ đón vị hôn thê. Hai năm trước, người đàn ông tưởng chưa yêu, chưa cưới đã phải tháo kính vì sợ khóc. Thấy người thân ở dưới nhà, nhưng nghe lời. Bài hát này, chàng trai cúi mặt, nước mắt lưng tròng, bên cạnh chàng thiếu nữ hát nửa chừng, mắt long lanh. Ngày 10/10, họ tổ chức lễ đính hôn ở Sài Gòn, họ ở Sài Gòn. Đám cưới được tổ chức, rất nhiều nghệ sĩ, nhà thiết kế và bạn bè thể thao của Lợi đã có mặt và chúc phúc cho họ … Ảnh: do nhân vật cung cấp. Một ca khúc và hát trong buổi tiệc, nữ ca sĩ chia sẻ: “Chúng ta thường tìm kiếm những câu chuyện cổ tích trong đời, nhưng không phải chia xa, tình yêu giữa hai bạn đã minh chứng cho điều này. Để tạo nên điều kỳ diệu này, người phụ nữ ấy chính là Tường. ghia phải có tấm lòng nhân đạo rộng lớn, sâu sắc. ”Cô dâu nói một điều ước”, cô dâu có mặt trước gia đình, bạn bè rồi chúc mừng, nắm chặt lấy cánh tay chồng. “
Leave a Reply